"Tiếng đàn tôi" ("The Voice of My Guitar") is a romantic tango-style song composed by Phạm Duy in 1947, early in his pre-war and post-war creative period. Through images of a boat returning to a dream-like harbor, young moonlight, sunsets, and the plaintive call "khoan khoan hò ơi", the song personifies the musician's instrument as a voice that carries both sorrow and hope. Blending Western tango rhythm with Vietnamese folk call-and-response and river imagery, it became one of the emblematic early songs in Phạm Duy's sentimental repertoire. Today it remains beloved among Vietnamese listeners worldwide as a nostalgic reflection on lost love and the enduring comfort of music.
"Tiếng đàn tôi" là một ca khúc tình cảm mang âm hưởng tango do Phạm Duy sáng tác năm 1947, vào giai đoạn tiền chiến - đầu hậu chiến trong sự nghiệp của ông. Qua hình ảnh con thuyền cập bến mơ, trăng non, hoàng hôn và câu hò "khoan khoan hò ơi", bài hát nhân hoá tiếng đàn như tiếng lòng mang cả nỗi buồn lẫn hy vọng. Giai điệu tango phương Tây hoà quyện với chất dân ca và hình ảnh sông nước tạo nên một ca khúc trữ tình tiêu biểu thời đầu của Phạm Duy. Đến nay, bài hát vẫn được yêu thích trong và ngoài nước như một khúc hoài niệm về tình yêu đã mất và sự vỗ về bền bỉ của âm nhạc.
| Vietnamese Lyrics | English Translation | Cultural / Musical Notes (Ghi chú văn hoá & âm nhạc) |
|---|---|---|
|
Đời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt Với bao tiếng tơ xót thương người Vì cuộc tình đã chết một đêm nao Lúc trăng hãy còn thơ ấu |
Life drifts coldly along on a stream of tears, With so many trembling strings pitying humankind. Because a love once died on some distant night, When the moon was still in its childhood. |
"Tiếng tơ" ví tiếng dây đàn như tiếng lòng; hình ảnh trăng non gợi thời yêu đương thuở trẻ, ngây thơ nhưng đã mất. |
|
Dù đời tàn trên cánh nhạc chơi vơi Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời Lúc bao nhiêu tiếng cười Rộn ràng chảy về xuôi |
Even if life is fading on these drifting wings of music, It still longs for that beloved song of life, When so many bursts of laughter Once flowed merrily downstream. |
"Cánh nhạc chơi vơi" nhân hoá âm nhạc như đôi cánh nâng đỡ cuộc đời. "Chảy về xuôi" gợi dòng sông ký ức và không gian sông nước quen thuộc trong ca khúc Việt. |
|
Mênh mông lả lơi, thuyền về tới bến mơ rồi Khoan khoan hò ơi dặt dìu trong tiếng đàn tôi Mênh mông lả lơi thuyền về bát ngát hương trời Khoan khoan hò ơi nhịp sầu xa vắng mà thôi |
Vast and languid, the boat has reached its dreamlike shore, "Khoan khoan hò ơi" sways gently within the sound of my guitar. Vast and languid, the boat sails through boundless heavenly fragrance, "Khoan khoan hò ơi" beats only with a distant, sorrowful rhythm. |
Cụm từ "mênh mông lả lơi" cùng nhịp tango tạo cảm giác chao nghiêng, say đắm. Câu hò "khoan khoan hò ơi" gợi điệu hò miền Trung - miền Nam; tiếng đàn trở thành chiếc thuyền chở nỗi buồn ra "bến mơ". |
|
Buồm về dội nắng trên khơi Bao nhiêu hoàng hôn đến cho êm vui người ơi Có tiếng hát theo đàn tôi Như ru như thương linh hồn đắm đuối |
The sails return, splashing sunlight on the open sea, Countless sunsets arrive to bring gentle peace and joy. A human voice follows the sound of my guitar, As if to lull and cherish a soul lost in passion and sorrow. |
Hình ảnh nắng, buồm, hoàng hôn và biển khơi tạo không gian lãng mạn, rộng mở. "Như ru như thương" diễn tả chất trữ tình sâu lắng, rất đặc trưng của nhạc Phạm Duy. |
|
Mênh mông lả lơi, thuyền chờ mong gió lên trời Mang theo đàn tôi chảy về đậu bến ngày mai |
Vast and languid, the boat waits for the wind to rise to the sky, Carrying my guitar's voice to drift and anchor at tomorrow's shore. |
Kết thúc mở: con thuyền và tiếng đàn chờ "gió lên" để hướng tới "bến ngày mai". Nỗi buồn quá khứ vẫn còn, nhưng âm nhạc chở theo niềm hy vọng cho tương lai. |